Giới thiệu về tôi

Thứ Năm, 10 tháng 11, 2011

Giản dị như bài ca





Tay cầm tay và mắt soi trong mắt: lần đầu tim ta ghi nhận nhau.
Một đêm tháng ba trăng sáng ; ngọt ngào hương tóc ai thơm ; cây sáo tôi nằm quên mặt đất và vòng hoa em kết chưa xong.
Tình yêu giữa chúng ta giản dị như bài ca.
Mắt tôi say màu khăn em vàng hoa nghệ thắm.
Tim rộn ràng lời ngợi ca từ vòng hoa nhài em kết tặng.
Trò chơi cho đi và giữ lấy , hé ngỏ rồi lại  che giấu ; khi mỉm cười lúc thẹn thùng, và đôi lần tranh giành nhau vẩn vơ ngọt ngào .
Tình yêu giữa chúng ta giản dị nhu bài ca.
Không bí ẩn nào ngoài phút giây này ; không cố gắng đạt điều bất khả ; không bóng tối nấp sau điều quyến rũ ; không lần bước đi trong đêm sâu.
Tình yêu giữa chúng ta giản dị như bài ca .
Không lạc ngoài ngôn từ vào vùng lặng im vĩnh cữu ; không với tay tới hư vô để níu kéo những vô vọng .
Cho và nhận của nhau là đủ
Không ép kiệt trái hân hoan vắt thành rượu đau khổ .
Tình yêu giữa chúng ta giản dị như bài ca .

R. Tagore

Tuyệt vời nhất


Bảo tàng này,
Chỉ tuyệt vời khi anh đến cùng em
Khi không có ai trong sảnh
Và anh hôn em
Đó là điều tuyệt nhất.

Rượu này
Chỉ tuyệt vời khi anh uống với em.
Dù ai ở chung quanh.
Hôn lên môi em với rượu nồng
Đó là điều tuyệt nhất.

Thế giới này, em biết đấy,
Chỉ tuyệt vời khi anh sống với em.

Và em,
Em chỉ tuyệt vời khi em ở cùng anh.



Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

Minh khúc 9

đong tình đong nghĩ cho nhau
trái tim nhân loại dù sao cũng còn
đâu đây, đâu đó, bên đường…
có thêm một tấm lòng thương tấm lòng!

nợ đời, trả kiếp chưa xong
ai đem đổ biển đổ sông nợ tình…

cho nhau nhiều ít chân thành
cũng như hương lửa ba sinh hãy còn
sẻ chia khúc ruột đoạn trường
kẻo vua Lê trách chàng Trương phũ phàng!.

nợ đời, trả chút văn chương
nợ tình, ừ, trả con đường em đi…

sông không trách nước không về
qua sao trách bậu lỗi nghì trúc mai
chỉ xin sợi vắn sợi dài
tóc mai nhắn gió thương hoài ngàn năm…

bữa qua qua bỗng đau lòng
nhớ hôm bậu hát bài đừng xa nhau… 



Westminster, CA, 27.4.90 


Nguyễn Tất Nhiên

Ảnh: D N V





Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

Chuông nguyện hồn ai


Không có ai là hòn đảo
Hoàn toàn chỉ riêng mình
Mỗi người là một mẫu của lục địa
Một mảnh của đại dương.

Nếu một hòn đất bị biển khơi lấy mất
Châu Âu sẽ nhỏ hơn.
Và cũng vậy, nếu đó là cả một dải đất ;
Nếu đó là thái ấp của anh
Hay của bạn anh .

Mỗi cái chết đều khiến tôi hao hụt
Bỡi tôi là một phần của loài người .
Cho nên đừng hỏi
Chuông nguyện hồn ai,
Nguyện hồn anh đấy.





Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

Nếu tôi có thể ngăn một trái tim tan vỡ




If I can stop one Heart from breaking
I shall not live in Vain
If I can ease one Life the Aching
Or cool one Pain

Or help one fainting Robin
Unto his Nest again
I shall not live in Vain.
Nếu tôi có thể ngăn một Trái Tim tan vỡ
Tôi sẽ không sống Uổng
Nếu tôi có thể làm dịu Nỗi Đau một Cuộc Đời
Hay làm nhẹ bớt một Vết Thương

Hoặc nếu giúp một con Chim Cổ Đỏ
Vào lại bình yên trong Tổ
Tôi sẽ không sống Uổng 



Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2011

Lá Cỏ



Một lần bé hỏi cỏ là gì? và đi kiếm cho tôi đầy hai nắm

Tôi biết trả lời sao? cũng như em tôi nào biết là gì?

Tôi đồ chừng đó là chí hướng tôi,

dệt bằng vải xanh hy vọng

Hay tôi đoán nó là chiếc khăn tay của đấng chí tôn

Một tặng vật ngát hương,một lưu niệm

cố tình đánh rơi xuống đất


W.Whitman

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2011

Bài hát của chính tôi

W. Whitman

Tôi ca tụng mình, tôi hát về mình
Và cái tôi nhận về thì quí vị cũng nhận về mình như thế
Vì mỗi nguyên tử thuộc về tôi, cũng thuộc về quí vị

Tôi là người lữ thứ, tôi gọi hồn tôi về
Tôi, kẻ vô công rồi nghề, cúi nhìn hoa cỏ mùa hè

Lưỡi tôi, mỗi nguyên tử trong máu tôi là từ đất đai từ không khí này
Sinh ra từ cha mẹ ở đây và họ cũng sinh ra ở đây
Năm nay tôi 37, cái tuổi tràn trề sinh lực
Và hy vọng sẽ không ngừng cho đến ngày tôi chết

Những giáo điều và những trường học sẽ trống không
Cứ để cho quay lại một thời gian, chúng tốt đẹp ở nơi cần nhưng ta
sẽ không quên
Tôi tiếp nhận tự nhiên như vốn có, thừa nhận mọi nơi,mọi lúc
Nói hết mọi điều với sức lực buổi đầu tiên.

                                            
                                           Ảnh: D N V



Thứ Tư, 4 tháng 5, 2011

Bài số 08




Hãy sẵn sàng mà tiến tới ,tim của ta

Bỏ lại những kẻ chần chừ

Bỡi tên của ngươi đã được gọi to trên bầu trời xanh buổi sáng.
Chờ gì nữa!

Nỗi khát khao của nụ hoa là đêm tối và sương khuya; nhưng hoa đã

nở thì đòi ánh sáng tự do

Hãy phá tan vỏ bọc đi , tim của ta ơi và tiến tới !

R. Tagore